Anh thường lén đưa đồ ăn cho cô, thực ra lúc đó nhà anh có năm sáu người con, cũng không được sung túc, rất nghèo nhưng anh đều để dành thức ăn cho cô. Ngay cả mẹ chồng cũng thỉnh thoảng cho cô một ít đồ nữa, thời gian đó cô còn là một cô bé tóc vàng, lại trong hoàn cảnh đó.
Mọi người hoàn toàn không mong cầu gì ở cô ấy, không phải vì cô ấy là con dâu mà đối đãi như vậy mà là vì thấy cô ấy đáng thương.
Vì vậy mặc dù hàng năm bọn họ đều phải đến thăm và ở lại, Lâm Tú Uyển cũng không cảm thấy phiền phức gì.
Thêu hoa trên gấm thì dễ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mới khó.
Hai vợ chồng đang thắm thiết, mặn nồng trên ghế sofa, đột nhiên khỉ con vừa mới chạy mất hút lại quay trở lại, Tiểu Quý Hoài ai oán: “Mẹ! Mẹ đã hứa sẽ đưa con đi mua đồ ăn vặt mà!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây