Dung Gia Đống không đính chính. Biết được Dung Gia Đống tới đây chỉ để du lịch, anh Vượng cũng không lấy làm lạ, nói: "Anh đã đoán được rồi, hôm đó trông thấy chú ở bờ biển là anh đoán được ngay. Hơn nữa, nghe khẩu âm của chú cũng không giống người ở đây, vẫn có chút khác biệt."
Dung Gia Đống cười: "Kinh tế ở Giang Hải phát triển, nếu ở chỗ bọn em thì không dễ bán chút nào."
Thành phố của bọn họ là tỉnh lỵ, thật ra cũng khá tốt, nhưng mà cũng phải nói, con người thực dụng hơn chút. Bạn bán những thứ dùng được thì nhất định sẽ dễ bán, nhưng nếu bán những loại không thực tế thì e là không dễ dàng như vậy đâu.
Anh Vượng cũng làm buôn bán nên hiểu được đạo lý này, hai người hàn huyên vài ba câu.
Đột nhiên, Dung Gia Đống sững sờ một lát, nhớ đến suy nghĩ chợt lóe lên lúc nãy của mình, anh ấy lập tức hỏi anh Vượng: "Anh Vượng, anh biết ở đây có chỗ nào bán sỉ mấy thứ như cá ướp muối và tôm nõn khô không? Lúc nãy em chợt nghĩ tới, muốn vận chuyển một ít về. Dù sao thì xe của em cũng trống mà."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây