“Em cảm thấy... Tuyết Bảo đang định đưa ra ý kiến thì nghe thấy tiếng khóa cửa.
Cô bé nghiêng chiếc đầu nhỏ, nhìn về phía cánh cửa. Ngay sau đó, cửa mở ra, hai anh em trông rất giống nhau cõng cặp sách nặng trịch xuất hiện ở cửa.
Tuyết Bảo sửng sốt giây lát, ngay sau đó mau chóng nhận ra, vui vẻ nhảy cẫng lên, tóc đuôi sam lắc lư chạy tới cửa: “Anh Đại Mao, chị Nhị Mao!
Đại Mao cùng Nhị Mao: “...
Vẻ mặt hai đứa trẻ ngơ ngác một lát, hu hu, em gọi người ta thì cứ gọi, làm gì phải kêu tên cúng cơm của người ta cơ chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây