-Phần 22-
Bác trai Chúc nhìn số tiền 50 tệ kia thì trợn to mắt, 70 xu một cân, vậy số tiền này mua được bao nhiêu lúa mạch chứ?
Thời điểm lúc này, đi ra ngoài cầm ba đến năm tệ đã là không ít, có thể mua được thịt đã được coi là giàu có, không ngờ đến Thường Tam Xuân chỉ tiện tay là đã có thể lấy ra 50 tệ.
Thường Tam Xuân nhìn bộ dáng tham lam của ông ta, không che giấu sự xem thường của bản thân nói: “Bác trai, xong chuyện, cháu sẽ cho bác thêm 200, số tiền này là phụ phí, còn lễ hỏi cho An An sẽ tính riêng.
Lần đầu tiên bác trai Chúc được cầm 50 tệ ở trong ta, gương mặt cũng đỏ lên vì kích động: “Ôi ôi ôi, được được! Cứ để bác trai lo hết, Tam Xuân à, An An gả cho cháu đúng thật là phải tu ba đời, mặc dù là hoán thân nhưng mà con bé vẫn được gả cho một người đàn ông tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây