Thường Tam Xuân có chút không hiểu, từ lúc nào mà cô bé này lại trở nên bướng bỉnh như vậy?
Trên tay anh mang theo sọt đi về phía cô.
Chúc Tiểu An lập tức né ra, ở trong mắt anh, cô giống như một con nai con bị sợ hãi.
Đôi mắt đen sẫm của Thường Tam Xuân nhìn chằm chằm vào cô, mặc dù ngoài mặt cười cười nhưng trong ánh mắt không có chút vui vẻ nào: “An An, em thấy anh còn thừa tay sao?
Chúc Tiểu An nắm chặt nắm đấm, tự nói bản thân phải thật tỉnh táo, không nên rối loạn ngay từ đầu trận, đây là Thường Tam Xuân của lúc này, không phải Thường Tam Xuân khi đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây