Chúc Đại An uống say rồi còn nói linh tinh với cô, không biết có phải là rượu vào lời ra hay không hay là càng uống càng say.
“Tiểu An, cố gắng học tập, em chính là hy vọng của nhà họ Chúc chúng ta, anh trai... Lúc đầu không cố gắng học tập, uổng phí rồi.
“Tiểu An, Tam Xuân nói rằng em học giỏi sẽ có tương lai tốt. Chúng ta không đi học, có rất nhiều lúc phải chịu thiệt, chỉ có thể cố gắng hết sức… Anh ta uống đến nỗi mặt đến cổ đều đỏ, ngay cả ngực cũng đỏ.
Chúc Tiểu An có hơi chút bất ngờ, Chúc Đại An thực sự sẽ thay đổi, dẫu sao thì thói quen khó sửa, thói quen và tính cách của con người sẽ không thay đổi dễ dàng như vậy, nếu không cũng sẽ không có nhiều con nghiện cờ bạc dần dần bước chân vào địa ngục. Lười biếng, ham ăn biếng làm không dễ thay đổi hơn những thói xấu đó nên cô mới cảm thấy nghi ngờ.
Nhưng Chúc Đại An vẫn kiên trì, thực sự không để cô xuống ruộng làm một ngày nào, còn bảo cô sớm ngày lên thị trấn ôn tập cho tốt, đón nhận kỳ thi vào cấp ba vào tháng bảy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây