Cô cười khách khí xa cách như vậy, đối với Thường Tam Xuân mà nói, không bằng cô lahj lùng chửi bới mình, bởi vì điều đó cho thấy cô dường như đã hoàn toàn bỏ rơi anh, toàn tâm toàn ý yêu đương với thằng nhóc kia!
''Em tìm anh sao?'' Lúc đi ngang qua, anh bỗng lên tiếng.
Chúc Tiểu An nhìn sắc trời: ''Không còn sớm nữa, nếu ngày mai còn ở trong trấn...''
''Không ở.'' Giọng nói anh lạnh lùng: ''Hoặc là hiện tại nói, hoặc là vĩnh viễn không nói nữa.''
Chúc Tiểu An: ''Qua bên kia nói.''
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây