Lão Vương vừa nghe thấy Chúc Tiểu An tìm Thường Tam Xuân, kích động giống như sao rơi từ trên trời xuống vậy: “Có, có đấy, cô đợi chút tôi đi gọi. Ông ta nhờ người ở bên cạnh trông quầy hàng giúp, ông ta vội vàng chạy về phía nam.
Rất nhanh, Lão Vương trở về, nói Thường Tam Xuân đã thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi rồi, không có thời gian đến gặp cô.
Chúc Tiểu An bởi vì nghe thấy anh nói lời tàn nhẫn mà có hơi bất an, muốn tới thăm dò tình hình một chút, thấy được anh rời đi là tốt nhất.
Tuy Thường Tam Xuân nói lời tàn nhẫn, nhưng cô nhận định anh không dám làm chuyện gì quá giới hạn, dù sao thì anh là một người có dã tâm lớn với tất cả mọi thứ, sự nghiệp của anh vừa bắt đầu, anh không thể làm những chuyện phạm pháp, dẫn tới việc thất bại thảm hại.
Huống chi cô có Lâm Tuyết Quân, cô không sợ anh!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây