Ánh mắt anh ôn nhuận sáng tỏ, mang theo nụ cười nhàn nhạt, chiếu vào tận đáy lòng cô.
"Tiểu An, tớ có thể to gan đưa ra suy đoán được không, nếu như đoán sai, cậu đừng xấu hổ càng đừng tức giận, được không ?"
Chúc Tiểu An như bị anh mê hoặc, gật đầu.
Lâm Tuyết Quân vẫn luôn nhìn vào đôi mắt cô, kiên định mà dịu dàng: “Tiểu An, tớ có thể lý giải thành cậu... thích tớ không ?"
Thích ư!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây