"Thường Tam Xuân, anh buông cô ấy ra." Sau lưng truyền đến âm thanh lạnh nhạt không gợn sóng của Lâm Tuyết Quân.
Mặc dù giọng anh rất bình tĩnh, nhưng trong con ngươi trong vắt đó lại dấy lên ngọn lửa.
Thường Tam Xuân dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve môi Chúc Tiểu An, khi cô há miệng muốn cắn anh ta, anh ta lại mang theo cô nhẹ nhàng linh hoạt xoay người, cánh tay nắm cả eo cô cũng buông ra, đẩy cô về phía Lâm Tuyết Quân.
Anh ta mỉa mai nói: "Tốt nhất cậu hãy trông chừng cô ấy, không cẩn thận đánh mất thì không hay đâu."
Lâm Tuyết Quân nhìn qua Chúc Tiểu An, trong mắt cô tràn ngập phẫn nộ còn có đáy mắt hiện lên nỗi sợ hãi, anh nở nụ cười trấn an với cô, nắm chặt tay cô bảo vệ cô sau lưng mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây