“Không phải cậu đã từng nói, chúng ta phải biết được bản thân mình cần gì, chính vì vậy tớ mới đưa ra quyết định này. Huống chi đây chỉ là thói quen học tập của tớ mà thôi, tuy tớ thích học, nhưng cũng không thích đi học như mọi người hay nghĩ. Nói thật ra, tớ giống với Chúc Đại An, Thường Tam Xuân không thích trường học, thậm chí ghét bỏ trường học. Cho dù không vì cậu, tớ cũng sẽ không ngồi ở trường lặp đi lặp lại làm những bài thi giống như đang ngồi tù. Bây giờ cũng chẳng có gì đặc biệt, cậu không cần thấy áp lực, có được không? Tiểu An.
Giọng nói của Lâm Tuyết Quân như dòng suối nhỏ trong rừng, vừa dễ nghe vừa dịu dàng, khiến cô không căng thẳng nôn nóng nữa.
Cô gật đầu theo bản năng, anh nói không có vấn đề gì, nhưng lại có vấn đề rất lớn. Cô chưa từng thấy ai có thể thoải mái với việc học như vậy, tuỳ hứng như vậy… tuỳ hứng cũng chưa chắc là xấu.
Hoặc có thể nói đây là cử trọng nhược khinh?
Không thể tưởng tượng nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây