Lâm Tuyết Quân không nổi giận, lại mỉm cười: “Vậy phải cảm ơn anh đã giúp đưa bà tôi về, nếu như anh rảnh, tôi muốn mời anh ăn bữa cơm. Đương nhiên, nếu như anh có cần gì cũng có thể nói ra, ngoại trừ Tiểu An, những việc khác tôi sẽ gắng hết sức làm hài lòng anh.
Ngoại trừ Tiểu An?
Thường Tam Xuân cười lạnh
“Không cần! Anh ôm một bụng tức, nhấc chân bước ra ngoài.
“À đúng rồi, vừa nãy quên nói với anh, tôi sẽ ở đây lâu dài, nếu như anh muốn kiếm người so tài nói chuyện ăn cơm, tôi có thể tiếp anh bất cứ lúc nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây