Chúc Đại An cười nói: “Đừng đùa nữa, dù sao thì Tam Xuân, cho tôi thể diện đừng bắt nạt em gái tôi, cậu theo đuổi thì cứ theo đuổi tử tế, đừng có động một tí là đánh đánh giết giết.
“Tôi lại muốn dùng đồ ăn ngon, hoa, son phấn để dỗ cô ấy, cô ấy cũng phải cho tôi cơ hội. Thường Tam Xuân nhàn nhạt nói.
“Con bé không thích hoa, son phấn, có thể con bé thích cái khác, cậu dỗ dành con gái phải có lòng kiên nhẫn. Chúc Đại An cho anh mẹo nhỏ.
Nhìn tờ giấy bảo đảm trong tay, Chúc Tiểu An vốn nhút nhát và yếu đuối, trở nên hung hăng và bướng bỉnh, như thể cô là một người khác vậy.
Cô nói: “Lần này có chết tôi cũng không thỏa hiệp, đến lúc đó thì cơ quan của anh cũng chỉ có thể cần một cái thi thể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây