Chúc Tiểu An dừng lại, dùng khăn lau mồ hôi, giọt nước tử trên lá ngô rơi xuống người cô, hòa với mồ hôi, sợi tóc lộn xộn dán trên gương mặt, gương mặt trắng nõn nóng đến đỏ bừng.
Lâm Tuyết Quân nhìn cô một cái, dời mắt tiếp tục tách bắp ngô.
Chúc Tiểu An cười nói: "Ông ta không có lá gan đó." Bây giờ trong lòng cô rất vui vẻ.
Nghe giọng điệu chắc chắn của cô, Lâm Tuyết Quân cười cười, "Sao lại nói vậy ?"
"Đàn ông không giống phụ nữ nha, phụ nữ vì con cái mà không tiếc bất cứ giá nào, còn đàn ông sẽ chỉ cảm thấy là trách nhiệm thậm chí vướng víu. Trước đó Cảnh Thúy Nga còn, ông ta có thể giày vò được, không có Cảnh Thúy Nga, bản thân ông ta căn bản không vùng vẫy nổi đâu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây