Chúc Tiểu An quay người đi đến nhà bà nội, cô phải nhắc nhở ông bà nội, để hai người họ đề phòng Cảnh Thúy Nga.
Đợi đến tối khi mọi người trong ngõ đang bóc vỏ ngô thì có tiếng khóc nỉ non của Chúc Hữu Tài và lời hát ru của Cảnh Thúy Nga.
Bà ta ôm gối đầu trong vòng tay, cao giọng lanh lảnh hát: “Con của mẹ~ ngủ đi nào~ mẹ thương con~ đi đánh hổ…
Bởi vì chuyện này mà nhà họ Chúc cũng không có lễ trung thu vui vẻ, chỉ tùy tiện làm rồi xong.
Buổi sáng hôm nay mưa tạnh, nắng thu chiếu rọi, bầu trời trong xanh chói mắt, là một ngày đẹp trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây