Cô nhìn liếc qua chiếc xe ngựa của Thường Tam Xuân dừng bên đường, trên xe còn có trứng gà và các loại lương thực khác.
Thường Tam Xuân nhìn Chúc Tiểu An, thấy cô không để ý tới mình cũng không nói gì, liền tới bên đường tìm một cây gậy, lại lấy ra một sợi dây từ xe ngựa, buộc cây gậy vào ghế sau của xe đạp.
“Được rồi, như vậy sẽ không té ngã nữa. Anh bảo Quan Đình Đình ngồi lên đạp.
Quan Đình Đình không dám: “Chúng em tự học được rồi, anh đi làm việc đi.
Thường Tam Xuân ra lệnh cho cô ấy: “Lên đi. Cuối cùng lại thêm vào một câu, “Không ngã đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây