Chúc Tiểu An cười lạnh, không muốn nhiều lời với anh, quay người liền muốn vào trong nhà, một phút một giây cô cũng không muốn ở riêng với anh.
Thường Tam Xuân nhìn bóng lưng gầy guộc của cô qua khe cửa: “An An, mấy ngày này anh phải ra ngoài làm ăn, em ở lại chăm sóc bản thân cho tốt.
Nhìn cô đến đầu cũng không thèm quay lại, biến mất vào bức tường bình phong, anh không biết tại sao cô gái này lại căm ghét mình như vậy, căm ghét đến nỗi vô cớ và ngang bướng!
“Em yên tâm, anh nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền để cưới em.
Anh nghiến răng để câu nói cuối cùng lọt vào trong tai cô, cô có thể không trả lời nhưng nhất định sẽ nghe thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây