Chúc Tiểu An nghe xong, cô đặt cặp sách xuống đất, nhặt chiếc xẻng từ chân tường rồi sải bước về phía phòng.
Trong sân không thắp đèn, tối om, người trong nhà đều ở chỗ riêng lẻ, cô đi vào như vậy cũng không ai biết.
Mấy người đó đều chen chúc trong phòng tranh giành đồ ăn vặt, hoa quả và thuốc bổ do Chúc Tiểu An mang về.
Bác gái Chúc ép bà Chúc vào cửa trong dùng sức vặn mạnh, đau đến nỗi bà Chúc phải hét lên: “Đừng nhéo, đừng nhéo!
Chúc Cao Thăng vừa ăn điểm tâm vừa xem trò vui.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây