Mẹ Chúc mắt đỏ ửng, bị con gái tố cáo ngay trước mặt đám đông khiến bà vừa khó xử vừa tức giận, bà nói với giọng điệu chán ghét: “Vậy hẳn do ba mẹ dạy dỗ con sai cách rồi sao? Dạy con không cảm ơn đã trở mặt từ bạn thành thù sao?
Thường Ngọc Quyên cũng cất giọng hét lớn: “Chắc chắn là như vậy rồi, tất cả mọi thứ trên đời đều không thể sánh được với ba mẹ, ba mẹ em dù không bằng nhưng cũng đã nuôi em khôn lớn, cho em ăn học đầy đủ, nuôi em lớn đến chừng này.
Lời này đương nhiên không sai, ba mẹ thiên hạ đều có suy nghĩ như vậy, sinh con ra, chính là phúc đức lớn trời ban, bất kể bảo chúng nó làm cái gì, chúng nó đều nên nghe theo.
Hơn nữa, họ coi những đứa con mà mình sinh ra là tài sản riêng của chính mình, cho dù họ có đối đãi với chúng bằng cách gì đi chăng nữa, chúng cũng phải biết ơn và phục tùng họ vô điều kiện.
Chúc Tiểu An cười nhạt, đưa tay lên lau nước mắt, lạnh lùng nói: “Năm con học lớp một, khi con và Bình Bình đang chơi cầu trượt, bỗng nhặt được tiền hồi môn đám cưới của người khác ném ở trên đường, là ba đồng xu. Bình Bình khăng khăng đòi dùng số tiền đó đi mua kẹo, nhưng con đến một đồng còn không nỡ tiêu. Kết quả là, khi về nhà, ba nghe Bình Bình nói rằng con đã mua kẹo cho cô ta, ông liền không nói không rằng túm lấy con và dùng thắt lưng da trói chặt con lên chiếc xe bò kéo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây