[Thập Niên 90] Trọng Sinh Thành Nhà Giàu Đời 1

Chương 29: Nói chuyện (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Anh ta nghĩ rằng, điều cô muốn chẳng qua chỉ là anh ta và mẹ anh ta đối xử tốt với cô mà thôi.

Dù sao thì cô cũng được nuông chiều từ nhỏ, làm sao có thể chịu đựng được những ấm ức như vậy chứ?

Nhưng anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng, suy nghĩ của cô lại không hề giống như anh ta tưởng.

Cô không muốn sinh con.

Thà ly hôn còn hơn sinh thêm.

Dù có mang thai, cô cũng không muốn tiếp tục sống với anh ta nữa.

“Con trai quan trọng đến vậy sao? Có Ninh Ninh thôi không đủ à? Nếu Ninh Ninh biết cha của con bé chỉ mong có con trai, con bé sẽ nghĩ thế nào?”

Cuối cùng, Tào Ái Hoa cũng nói ra được những điều mà kiếp trước cô chưa từng hỏi.

Cô thực sự không hiểu, con trai hay con gái chẳng phải đều là con ruột của mình sao?

“Không! Anh không phải chỉ muốn con trai! Không, con trai hay con gái với anh đều như nhau, chúng đều là con của anh!”

Tô Vệ Dân cũng cuống lên.

Anh ta không ngờ, giữa anh ta và vợ lại có hiểu lầm sâu đến thế.

Anh ta từng nghĩ rằng, tình cảm của hai người sâu đậm như vậy, dù sau khi kết hôn có phải sống xa nhau cũng sẽ không có khoảng cách.

Nhưng điều anh ta nghĩ và thực tế lại khác nhau quá nhiều.

“Anh chỉ là không muốn mẹ anh cứ nhắm vào em, anh chỉ hy vọng bà ấy có thể đối xử tốt với em.”

“Vậy nên anh phải thỏa mãn mọi yêu cầu của bà ta sao? Anh không thể từ chối được à?”

Nếu Trần Lan Hoa là người chỉ cần đạt được mục đích rồi dừng lại, thì đâu có chuyện như bây giờ.

Bà ta chỉ biết được đằng chân, lân đằng đầu mà thôi.

“Anh… anh sau này sẽ từ chối.”

Tô Vệ Dân cũng không biết phải làm thế nào để có thể khiến Tào Ái Hoa tha thứ cho anh ta.

“Anh đã nghỉ việc rồi, nhưng xem như đã nhường lại suất biên chế cho con trai của lão Dương, nhận được sáu nghìn tệ và một lá thư giới thiệu.”

Anh ta vội vàng nói ra kết quả của những ngày qua bôn ba ngược xuôi.

Anh ta sợ nếu không nói ngay, Tào Ái Hoa thật sự sẽ không cần anh ta nữa.

“Gì? Sao có thể như vậy?”

Thời đại này vẫn còn chuyện bán suất biên chế sao?

“Anh đã sớm nghe được tin nội bộ, hai tháng nữa đơn vị sẽ phân nhà, đồng thời còn có xét duyệt thăng chức. Anh nằm trong danh sách đề bạt, nhưng chỉ cần anh chủ động từ chức, suất thăng chức này sẽ thuộc về con trai lão Dương, suất phân nhà cũng sẽ rơi vào tay cậu ta.”

Quan hệ giữa anh ta và lão Dương cũng không tệ, nhưng ông ấy sẽ không chủ động yêu cầu anh ta nhường lại vị trí này cho con trai mình.

Dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến tiền đồ của cá nhân, hơn nữa còn là hành vi vi phạm quy tắc. Nếu như anh ta không đồng ý, thậm chí tố cáo ngược lại, thì chính lão Dương sẽ gặp rắc rối lớn.

Nhưng anh ta lại chủ động tìm lão Dương, tiết lộ tin tức này, vì thế lão Dương liền đưa cho anh ta một khoản tiền và thư giới thiệu như một cách đền bù.

Như vậy, mục đích của anh ta đã đạt được.

Anh ta không phải là kẻ ngây thơ ngu ngốc, mất việc rồi vẫn còn cả một gia đình phải nuôi. Làm ăn buôn bán cũng không phải lúc nào cũng chắc chắn có lời.

Không có tiền trong tay, làm sao mà sống?

Anh ta biết rất rõ phá thai sẽ tổn hại cơ thể đến mức nào. Hơn nữa, nếu đã mang thai ngoài ý muốn, thì nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra và chăm sóc sức khỏe cẩn thận.

Anh ta không nhất thiết phải có đứa bé này, nhưng một khi đứa trẻ đã đến với thế giới này, anh ta sẵn sàng chào đón nó.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)