Tô Niệm Tinh gãi đầu với vẻ lúng túng: “Cháu vẫn chưa nghĩ tới ạ. Bây giờ An Bác đang trong giai đoạn khảo sát tổng giám sát, đợi anh ấy chính thức lên làm tổng giám sát, công việc sẽ càng ngày càng bận, cháu không muốn quấy rầy anh ấy.”
Ngược lại, Tô Ngọc Bạch cũng không làm khó cô: “Tự các cháu quyết định là được, ông chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi.”
Tô Niệm Tinh cũng không cảm thấy ông ta chỉ thuận miệng nói, không phải ông ngoại đang lo lắng sau khi cô thành công rồi sẽ qua cầu rút ván hay sao?
Cô lập tức bảo: “Cháu rất nghiêm túc với An Bác.”
Tô Ngọc Bạch vỗ vào lòng bàn tay cô: “Ông biết cháu là một đứa trẻ có ý chí kiên đường, chắc chắn là tại An Bác rồi, tính của đứa trẻ này hơi chậm, làm việc gì cũng phải lên kế hoạch từ trước, nó không vội, ngược lại những người đứng bên quan sát lại gấp đến vò đầu bứt tai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây