Trước khi tới đây Lưu Thiều Quang còn muốn chọc tức đối phương nhưng khi nhìn thấy Trương Dật Tiên đã thành ra như vậy rồi, những lời lẽ ác độc kia của ông ta lại không thốt ra khỏi miệng được nữa mà chỉ có thể lẩm bẩm: “Sao ông lại thành ra thế này?”
Trợ lý liều mạng nháy mắt với Lý Thiều Quang, sao người này cứ đâm thọt vào chỗ đau hết vậy. Vừa rồi anh ta mới lừa thầy Trương xong, nhưng bây giờ ông ta nói thẳng băng ra như thế thì sẽ xảy ra chuyện mất.
Quả nhiên, Trương Dật Tiên vừa nghe được câu này của Lý Thiều Quang xong đã lập tức giục trợ lý cầm gương tới, ông ta sờ gương mặt mình, giọng nói nghe có vẻ sốt ruột: “Tôi thế nào cơ? Có phải trông già đi rồi không?”
Trợ lý bị ông ta dọa sợ nhưng lại không dám chọc giận ông ta mà chỉ đành tìm cái gương tới.
Đợi chiếc gương được mang qua, Trương Dật Tiên nhìn gương mặt già nua của mình trong gương mà nội tâm bắt đầu tranh đấu, dường như có một thứ cảm xúc nào đó đang sục sôi trong huyết quản của ông ta và đang dần dần lan đi khắp toàn bộ cơ thể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây