Tô Niệm Tinh phì cười một tiếng, một tên quỷ nghèo như cô đến ấm no cũng là một vấn đề rồi, cô nào có tiền mà cho người khác mượn chứ.
Trong lúc hai người đang suy nghĩ lung tung thì giám sát Lương đã dẫn cậu trai trẻ kia bước tới đây. Anh ngồi xuống, bà A Hương đưa cái ghế đối diện với mình qua, ra hiệu cho cậu trai trẻ cũng ngồi xuống theo.
Nhưng cậu trai trẻ chỉ đẩy cặp kính râm trên mặt, đáp một tiếng “cảm ơn” với vẻ lạnh lùng xa cách, nhưng vẻ mặt của anh ta đã nói cho người khác biết rằng anh ta coi thường loại ghế xếp bằng nhựa này.
Ngược lại, hai tay anh ta đút vào túi quần, bày ra một kiểu dáng thật đẹp trai và đứng ở bên phải giám sát Lương.
Người đi đường đều nhìn chằm chằm vào anh ta với vẻ tò mò, nhưng hình như anh ta lại rất hưởng thụ ánh mắt của người khác, cằm còn hơi hất lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây