Đương nhiên Hà Linh Vân không phải hổ rồi, cô ta chỉ không ngờ đối phương xuất hiện quá sớm mà thôi. Dù sao cô ta cũng muốn trải qua một cuộc sống yên bình: “Tôi đã hỏi luật sư rồi, anh ta bóp cổ tôi có xu hướng mất mạng rất rõ ràng. Nếu tôi không bị thương thì có khả năng sẽ bị phán nhẹ hơn một chút.”
Bà A Hương chắp hai tay lại vái Quan Âm Bồ Tát một cái, tức giận trách cô ta làm việc quá liều lĩnh: “Lỡ như đối phương có dao, một phát đâm chết cô ngay thì phải làm sao hả?”
Hà Linh Vân cười khổ: “Anh ta không cầm dao nhưng có cầm theo cái búa, cũng may mà cháu vẫn luôn đề phòng anh ta, tay chân nhanh nhẹn nên tránh được.”
Nói đến đây, cô ta nhìn về phía Tô Niệm Tinh với ánh mắt tràn đầy vẻ biết ơn: “Nếu không phải có cô báo trước cho tôi biết thì có khả năng tôi đã không giữ được mạng rồi.”
Dù sao thì có ai đi đường lại cứ ngoái lại phía sau nhìn đâu, huống chi anh ta còn là bạn trai cũ của cô ta, lại càng không có ai để ý hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây