Tô Niệm Tinh thấy sắc mặt của Châu Hồng Ba xanh mét như tàu lá chuối, có thể thấy rõ được hôm qua anh ta đã chịu đả kích thế nào, ai có thể ngờ được một cô gái trẻ điềm đạm ít nói thật ra lại là một tên trộm chứ, nhưng anh ta yêu đến lú não như thế cũng có liên quan đến cha mẹ mình.
Người chưa từng được hưởng thụ tình yêu thương của cha mẹ sẽ lại càng dễ dàng yêu đến mất não hơn những người được cha mẹ thương yêu.
Cha mẹ của Châu Hồng Ba vẫn luôn cưỡng chế can thiệp vào cuộc sống của anh ta, khiến anh ta cảm thấy rất áp lực, mà cô gái kia lại dịu dàng như nước, là hình mẫu lý tưởng của anh ta, nên cũng khó trách anh ta lại nhớ mãi không quên.
Châu Hồng Ba bị cha mẹ kìm kẹp, không được tự do, ánh mắt kỳ lạ của người xung quanh đều dồn tới đây khiến sắc mặt của anh ta nghẹn đến đỏ bừng, cả người rất mất tự nhiên, anh ta cố gắng thoát khỏi sự kiềm chế của cha mẹ, áp lực đến mức phải tức giận quát lên: “Hai người bỏ con ra, con đã có công việc rồi, hai người có thể tôn trọng con được không?”
Đáng tiếc, sức của anh ta không lớn bằng bọn họ, cha Châu và mẹ Châu không chịu buông, sự giãy giụa của anh ta cũng chỉ có thể là tốn công vô ích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây