Tưởng Mộng Vân gật đầu, coi như là đồng ý với quan điểm của cô nhưng vẫn không hề rút tay mình về: “Cô xem giúp tôi được không, nếu thật sự mắc bệnh nan y vậy cũng tiện cho tôi chuẩn bị sẵn tâm lý.”
Tô Niệm Tinh không trả lời cô ta mà bị hình ảnh làm cho kinh hãi không nói được thành lời.
Hay lắm, Tưởng Mộng Vân quả thật không mắc bệnh nan y nhưng đúng thật là mệnh của cô ta không thọ.
Tô Niệm Tinh rút tay về, vẻ mặt có hơi phức tạp, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói rõ sự thật với người tới xem bói thế nào. Nói thẳng ra thì lại trông không đủ chuyên nghiệp cho lắm. Cô nghĩ ngợi rất lâu, ra hiệu cho đối phương cứ từ từ: “Tôi sợ mình xem nhầm, phải xem thêm vài lần nữa, cô ở đây đợi tôi về nhé.”
Tưởng Mộng Vân trơ mắt nhìn Tô Niệm Tinh chạy qua một cửa hàng gần đó, hết hàng này đến hàng khác, ước chừng nửa tiếng sau, đối phương mới quay lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây