Anh ta đấu tranh rất lâu, hai con mắt đảo như bi, liếc nhìn Tô Niệm Tinh rồi lại liếc mắt nhìn về phía cửa, dường như đang cân nhắc đến tính khả năng của việc chạy trốn, nhưng khi đối diện với bốn vệ sĩ có thể hình cường tráng thì anh ta lại từ bỏ.
“Anh đã nghĩ xong chưa?” Tô Niệm Tinh có hơi mất kiên nhẫn rồi: “Có phải nhất quyết muốn đợi có kết quả rồi thì mới chịu khai nhận đúng không?”
A Đông cúi đầu im lặng một lúc lâu: “Được! Tôi khai! Tôi sẽ đích thân dẫn cô tới gặp người đó!”
Tô Niệm Tinh vỗ vào vai anh ta với vẻ hài lòng rồi đỡ đối phương đứng dậy: “Anh sớm phối hợp như thế thì cũng không cần phải chịu tội rồi.”
Cô ra hiệu cho anh ta đi trước dẫn đường, một vệ sĩ đi đằng trước, đợi khi bước ra khỏi quán ăn, đột nhiên A Đông ở đằng sau đẩy tay vệ sĩ đi đằng trước ra rồi vung chân lên chạy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây