Tô Niệm Tinh chỉ là liên tưởng đến phận mình mà thấy đồng cảm, cô cảm thấy cùng là phụ nữ mà lại bị bạo lực gia đình cho nên mới muốn giúp đối phương, nhưng cũng giống như bà A Cam nói đấy, cô không thể giúp được người ta.
Buổi tối, Tô Niệm Tinh kể lại chuyện này cho giám sát Lương nghe, ngược lại anh cũng không thấy bất ngờ gì cho lắm: “Trước đây lúc Đại Lâm còn làm cảnh sát mặc quân trang, cậu ta có một đồng nghiệp làm việc cực kỳ tích cực và cũng rất nhiệt tình, đó là một viên cảnh sát tốt tận chức tận trách.
Có một lần anh ta đi xử lý một vụ bạo lực gia đình, bên nữ bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập, anh ta mới khuyên bên nữ ly hôn, nhưng chớp mắt cái, người phụ nữ đó đã được chồng dỗ xuôi, anh ta còn bị chồng của người phụ nữ khiếu nại, nói là có ý đồ châm ngòi ly gián, phá hỏng mối quan hệ gia đình của người khác. Cuối cùng, anh ta bị ghi vào hồ sơ, không có hy vọng thăng chức nên sau này chỉ có thể chuyển ngành.”
Tô Niệm Tinh khó mà tin được: “Cũng không thể vì một người phụ nữ nào đó yếu đuối mà làm như không thấy sự cầu cứu của tất cả nữ giới, lấy khuyên nhủ là chính được chứ?”
Giám sát Lương lắc đầu: “Không! Cảnh sát bọn anh đa phần đều có thể thông qua ngôn từ và thái độ của mấy người này để phán đoán ra được rốt cuộc bà ta có muốn ly hôn hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây