Ông chủ xưởng than ở bên trong đáp vọng ra một tiếng: “Tôi là Quách Đại Phú!”
Đám người tự động tránh ra một con đường, Lâm Kiến Quốc trông thấy Tô Niệm Tinh và giám sát Lương mà cũng sững sờ, anh ta gật đầu với họ một cái rồi mới nhìn ông chủ xưởng than: “Chúng tôi nhận được một vụ bắt cóc tống tiền, nghe nói ba hôm trước anh đã bị người bắt cóc và đã mất hai trăm vạn. Giờ chúng tôi đã bắt được người, mong anh đến đồn cảnh sát nhận diện người.”
Ông chủ xưởng than lập tức rút phăng cái kim truyền nước trên người ra, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Kiến Quốc: “Thật hả?”
“Đúng, nhưng tiền đã bị bọn bắt cóc tiêu mất một phần rồi, chỉ còn lại 180 vạn.”
Trong vòng ba ngày tiêu hết hai mươi vạn, nhóm bắt cóc này tiêu xài đúng là hoang thật sự.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây