Lâm Kiến Quốc theo bản năng lắc đầu: “Không được, con bé nó không có chứng minh thư Hương Giang, qua bên đó ở không được bao lâu dã phải về rồi.”
“Không phải ở lại Hương Giang lâu dài đâu mà là ở nội địa. Tôi đã đầu tư làm từ thiện ở Tứ Xuyên, còn ở thủ đô thì đầu tư vào không ít sản nghiệp, nhưng tôi lại không có khả năng chạy đi chạy về nhiều, cho nên tôi muốn tuyển một trợ lý đi chạy việc cho tôi.
Tô Niệm Tinh nói xong lại đột nhiên nghĩ đến vấn đề an toàn của Đào Đào: “Chỉ có một mình cô bé, có khả năng sẽ không an toàn.”
Lâm Kiến Quốc im lặng, đây đúng thật là một công việc tốt nhưng trước đây Đào Đào từng bị bọn lừa đảo bắt đi, bây giờ thả cho cô ta ra ngoài làm việc khó tránh khỏi sẽ giẫm lên vết xe đổ.
“Em chịu!” Đào Đào không biết từ khi nào đã đi vào trong, trong tay xách thịt heo vừa mới mua được ở dưới lầu về: “Đại sư, em muốn làm, em không sợ bị bắt, so với những gì mà mấy tên độc ác kia gây ra thì em ở nhà mới là sống không bằng chết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây