Trước đó dân cảnh còn bất mãn với cha của Kim Bảo, cảm thấy anh ta vứt bỏ con của mình, không phải là người tốt, nhưng sau khi biết được đứa trẻ không phải là con ruột, ngược lại thái độ đã ôn hòa hơn một chút, anh ta ra hiệu cho đối phương ngồi xuống: “Không vội, nếu đứa trẻ thật sự bị bế nhầm vậy phải hoán đổi lại, lẽ nào anh không muốn tìm được con ruột của mình hay sao?”
Cha của Kim Bảo muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng chẳng nói thêm một câu nào nữa.
Dân cảnh liếc mắt ra hiệu cho Tô Niệm Tinh, ý bảo cô giúp xem bói.
Tô Niệm Tinh kéo cái ghế tới ngồi xuống trước mặt cha của Kim Bảo rồi giơ tay về phía anh ta: “Tôi tên là Tô Niệm Tinh, chào anh!”
Cha của Kim Bảo hơi sững sờ, anh ta nhìn bàn tay của cô với vẻ hơi cự nự nhưng vẫn theo bản năng bắt lấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây