“Đứa trẻ này rất đáng thương, những đứa trẻ khác bị bắt tới chưa được bao lâu, khẩ âm nói chuyện vẫn chưa thay đổi, chúng tôi có liên lạc với đồn cảnh sát địa phương và đều tìm ra được cha mẹ của chúng. Chỉ riêng đứa trẻ này là không nói chuyện, chúng tôi không có cách nào xác định được nhà của cậu bé ở đâu.”
Tô Niệm Tinh không nhịn được mà bắt đầu đồng cảm: “Cậu bé mấy tuổi rồi?”
“Đã sáu tuổi rồi, chúng tôi đã thẩm vấn tên đầu sỏ lừa đảo kia, gã nói là lúc mình bắt người thì cậu bé mới được bốn tuổi, vừa mới nhớ chuyện chưa được bao lâu, có khả năng sẽ không nhớ được quá nhiều đâu.” Sắc mặt dân cảnh khá lo lắng, anh ta không muốn dẫn đứa trẻ tới viện phúc lợi, cậu bé đã bị què một chân, không có năng lực tự lo liệu cho mình, nếu đến nơi đó chắc chắn sẽ bị bắt nạt.
Tô Niệm Tinh đi đến đồn cảnh sát và gặp được bé trai đó.
Dân cảnh nói cậu bé đã được sáu tuổi nhưng người lại nhỏ bé vô cùng, trên gương mặt cũng không có lạng thịt nào, dùng da bọc xương để hình dung cũng không quá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây