Trương An Khang còn không quên kể công của mình: “Bây giờ đất đai ở thủ đô đang thắt chặt, tôi thương lượng với lãnh đạo bên cục quản lý đất đai mất nửa ngày, cuối cùng bọn họ mới đồng ý bán ra một mảnh đấy.”
Tô Niệm Tinh cứ cảm thấy thái độ của ông ta thay đổi hơi nhanh: “Trước đó tôi không hỏi nhưng giá đất ở thủ đô là bao nhiêu thế?”
“Còn phụ thuộc vào khu vực nữa, nếu như là khu nội thành vậy mỗi mét vuông khoảng năm trăm đồng, còn nếu ở nơi xa hơn thì sẽ rẻ hơn một chút.” Trương An Khang thở dài: “Chẳng qua, khu vực tốt quá ít, khu đất mà tôi dẫn cô đi xem hôm nay nằm ở vùng ngoại ô.”
Ở thời buổi này, vùng ngoại ô cũng không phải là vùng ngoại ô gần như tiếp giáp với thành phố của ba mươi năm sau, mà là nằm hẳn bên ngoài khu trung tâm.
Cuối cùng thì chiếc xe của bọn họ cũng dừng lại trước một mảnh đất, nơi này là đồng ruộng, loại đất này dễ bị di dời nhất. Liếc mắt một cái chỉ thấy toàn là ruộng tốt, ở giữa có ngăn một con sông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây