Tô Niệm Tinh chớp mắt với mấy người khác, cười bảo: “Ở tiệm này có bán sữa đậu xanh đấy, hay là các chúng ta cược một ván nhé? Nếu ai trong các anh có thể uống được một bát thì tôi sẽ cho người đó năm trăm đồng. Còn nếu các anh không uống hết một bát thì phải mất tôi năm mươi đồng, có muốn cược không?”
Năm vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau.
Giám sát Lương nhìn thực khách xung quanh với vẻ nghi ngờ: “Sữa đậu xanh gì?”
“Chính là thứ mà bọn họ đang uống kia kìa.” Tô Niệm Tinh chỉ vào một ông cụ ngồi bên cạnh anh, thứ đó trông giống sữa đậu nành nhưng màu lại là màu đậu xanh.
Thấy ông cụ kia uống ngon như vậy, Đại Đạo hào sảng đáp: “Ông cụ đó uống ngon như thế thì tôi có gì mà không dám chứ! Bà chủ, năm trăm đồng đó, cô cứ đợi mà móc ra đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây