Lúc đi lên tầng, Đại Đao có hơi không nghĩ thông được: “Tại sao bọn họ lại sợ như vậy? Mới đầu tôi còn tưởng bọn họ coi thường tiên sinh đoán mệnh chứ, nhưng vẻ mặt sau đó lại càng giống như sợ rước phải phiền phức hơn.”
Tô Niệm Tinh giải thích: “Trương đây bên này phá tứ cựu, rất nhiều người mê tín phong kiến đã bị bắt lại, bà A Hương cũng vì chuyện này nên mới trốn sang Hồng Kông. Quốc gia kiểm tra nghiêm ngặt về vấn đề này lắm.”
Đại Đao cảm thấy bọn họ quá nghiêm khắc rồi: “Không tự do bằng Hương Giang.”
Ngược lại, giám sát Lương lại không cho là như thế: “Ở rất nhiều nơi tại nội địa, trình độ văn hóa của dân chúng còn thấp mà trình độ xem bói của đại sư đoán mệnh cũng không đồng đều, trong một nghìn người đã có đến chín trăm người là lừa đảo rồi, người dân rất dễ bị mấy tên lừa đảo này xúi giục làm ra chuyện hồ đồ.
Các anh nghĩ thử mà xem, một khu vực lớn như nội địa mà nhân viên quản lý ở nơi nào cũng tốt xấu lẫn lộn, cộng thêm bọn họ không thể phân biệt được ai bói linh, ai bói không linh, cho nên tốt nhất là phải chặt đứt tất cả. Thật sự không thể trách họ được đâu, chi phí quản lý quá cao mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây