Sáng ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh ngồi chuyến máy vào mười giờ sáng, mất bốn tiếng mới tới Bắc Kinh.
Vừa mới xuống khỏi máy bay, một nhóm người đã vội vàng đi ra ngoài. Trong lúc vô tình, Tô Niệm Tinh liếc thấy cái biển mà người đứng đợi ở hai bên cầm trong tay vậy mà lại là tên của cô với giám sát Lương, cô có hơi ngạc nhiên, bèn gỡ kính râm xuống rồi ra hiệu cho các vệ sĩ đi qua bên đó.
“Các anh là?”
Người đàn ông dẫn đầu mặc áo khoác màu đen, thắt cà vạt, đầu hói một mảng lớn, chủ động bắt tay giám sát Lương: “Chào anh, chào anh! Tôi là sở trưởng của sở đầu tư, tên tôi là Trương An Khang, xin hỏi anh là Lương An Bác và cô Tô Niệm Tinh không?”
Giám sát Lương không biết nói tiếng phổ thông nhưng anh nghe hiểu được, nghe vậy anh mới gật đầu với ông ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây