Tô Ngọc Bạch thấy anh vẫn vững như Thái Sơn mà sốt ruột giậm chân: “Ông đã đến từng này tuổi rồi, nói không chừng một ngày nào đó sẽ đi mà các cháu không ai sốt ruột, không một đứa nào là cháu ngoan hết.”
Giám sát Lương thầm nghĩ A Cảnh đã sắp đẻ cháu ngoại cho ông rồi đấy, nhưng nghĩ lại vẫn đừng nên nói thì hơn, anh chỉ đáp: “Gần đây công việc của A Tinh khá bận, cứ đợi thêm đi đã ạ.”
Tô Ngọc Bạch và giám sát Lương đối diện với nhau một lúc rồi cuối cùng vẫn bại trận, so về sự cố chấp thì ông ta không phải đối thủ của anh.
Ông ta đưa cho anh một tấm chi phiếu ba nghìn vạn với bản mặt thối vô cùng: “Đón tết xong là cháu tròn ba mươi rồi, số tiền này cho cháu trước, đến nội địa đầu tư cũng không thể kém cả vợ tương lai của mình được chứ.”
Giám sát Lương hơi sững sờ rồi lại có hơi buồn cười: “Đàn ông nên ở bên ngoài xông pha chứ làm sao có thể so đo với vợ mình về mấy vấn đề này được chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây