Trong lúc nhất thời, Tô Niệm Tinh ngây ra như phỗng, phải rồi, cô đã tìm được công việc chắc chắn sẽ không có cách nào làm cá viên cho chú Phúc và thím Phúc nữa, lại càng không có khả năng sống ở nhà bọn họ, cô phải tự mình đi thuê một căn nhà khác.
Bà A Hương thấy cô ngơ ngác mới vỗ đùi một cái: “Nhà trọ ở Hương Giang này đắt lắm, một tháng ba nghìn của cháu chỉ sợ đến ngay cả tiền phòng cũng không đủ trả đâu.”
Tô Niệm Tinh trừng to mắt: “Gì cơ? Nhà trọ ở Hương Giang đắt đến vậy ạ?”
Cô vẫn luôn biết giá nhà ở Hương Giang là số một thế giới nhưng cũng chưa bao giờ từng đi thuê nhà nên không có khái niệm.
Nghe được tiền lương một tháng ba nghìn không đủ để thuê nhà trọ mà cô có hơi hoang mang, nếu một tháng tiền lương thậm chí còn không thuê nổi nhà vậy tại sao cô phải đổi công việc chứ? Còn không bằng tiếp tục nhập cư trái phép, làm cá viên cho chú Phúc và thím Phúc còn hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây