Tô Niệm Tinh nhún vai: “Thì mấy cô bạn gái mà anh hẹn hò đó đều không quá hiểu về anh, cộng thêm Robert lại hết lời năn nỉ bọn họ đừng nói cho anh biết cho nên anh ta mới nhiều lần đắc thủ đó.”
Kern không nhịn được mà chửi tục: “Hèn thật đấy! Có phải anh ta đố kỵ với anh không? Trước đây anh cũng từng kể về anh ta với tôi rồi, làm ở công ty mười năm mà vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ, chắc là anh ta đố kỵ với anh còn trẻ tuổi mà đã có thu nhập một năm hai mươi vạn, trong khi anh ta thậm chí còn chưa bằng được một phần năm của anh.”
Làn da của Edward trắng bóc, lúc anh ta giận lên gương mặt lập tức đỏ bừng, gân xanh trên trán lồi lên, anh đứng bật dậy định đi tìm đối phương tính sổ: “Mệt cho tôi còn coi anh ta là bạn thân, sự nghiệp của anh ta không thuận lợi cũng có phải do tôi hại đâu, tại sao lại muốn hại tôi chứ?”
Tô Niệm Tinh thấy anh ta định lao đi mới vội vàng gọi người lại: “Anh đừng vội kích động, anh ta cũng không hận gì anh đâu!”
Edward quay đầu nhìn cô với vẻ khó tin: “Anh ta đã hủy hoại nhân duyên của tôi rồi mà còn không tính là hận sao? Vậy thế nào mới là hận? Lẽ nào phải là giết chết tôi chắc?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây