Tô Niệm Tinh cười khà khà, cô kéo cái chăn lên, tiếng cười dần lọt thỏm trong chiếc trong.
…
“Sao thế? Sao lại trùm chăn?” Khuôn mặt của giám sát Lương xuất hiện trước mặt cô, anh sợ cô hít thở không đủ thông thuận nên kéo cái chăn xuống.
Tô Niệm Tinh giấu ý cười bên khóe môi đi rồi cất gọn lá thư lại: “Không có gì, em thích lắm.”
Giám sát Lương cúi đầu muốn hôn vào môi cô nhưng Tô Niệm Tinh lại giơ tay chặn anh lại, đầu ngả ra đằng sau: “Em vẫn chưa rửa mặt mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây