“Hung thủ đã bị bắt từ lâu rồi, đối phương cũng đã nhận tội, nhưng mà tạm thời vẫn chưa thể kết án được. Gần đây hai băng nhóm này đang ấp ủ một âm mưu lớn.”
Giám sát Lương nhớ đến phán đoán của Tô Niệm Tinh ngày trước bèn hỏi dò: “Có phải hung thủ cao khoảng năm thước năm, mặc áo khoác da đỏ, nhuộm tóc màu vàng, mặt mày hung thần ác sát, trong tên chắc hẳn có chữ Long không?”
Đầu bên kia điện thoại dừng lại một lúc lâu rồi đột nhiên trở nên cáu kỉnh hẳn: “Cậu đã sớm có đối tượng tình nghi rồi vậy tại sao không nói từ trước đi?”
Tô Niệm Tinh đã nói đặc điểm của hung thủ cho Trương Chính Bác, đối phương đắn đo nhiều lần rồi vẫn nói lại cho mình, nhưng khi ấy anh cảm thấy quá mức hoang đường. Nếu như để người của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức biết bọn họ phá án không đi tìm manh mối mà đi tìm thầy bói vậy nhất định sẽ cười nhạo bọn họ, cho nên anh cũng không nói cho đám người đó biết.
Nhưng lời của giám sát tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đã chứng thực quẻ tượng trước đó của Tô Niệm Tinh, trong lòng giám sát Lương căng thẳng, cúp vội máy với lý do “tôi chỉ nghi ngờ sơ bộ thôi chứ không có bằng chứng xác thực.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây