Tô Niệm Tinh biết anh đang lo lắng cho mình nhưng anh đi cũng vô dụng thôi: “Anh là giám sát ở Hương Giang chứ không phải giám sát ở Macau, súng của anh không thể mang qua bên đó được đâu, hơn nữa, anh còn phải điều tra vụ án nên không thể đi được. Anh đừng lo mà, em sẽ không sao đâu.”
Cô kiên định như vậy, giám sát Lương cũng không có khả năng thật sự giữ cô ở Hương Giang mãi được. Cô còn phải ra nước ngoài tham gia chương trình nữa. Mà ở mấy nước đó được cầm súng hợp pháp, bắn nhau ngoài đường cũng là chuyện thường có.
“Có khả năng là anh suy nghĩ lung tung quá rồi.” Giám sát Lương vuốt gương mặt hơi mệt mỏi.
Tô Niệm Tinh kêu anh mau đi tắm đi: “Hai hôm liền không tắm rồi, anh không cảm thấy người mình có mùi sao?”
Giám sát Lương ngửi thử, đúng là có thật, vậy mà anh lại mang mùi cơ thể về nói chuyện với cô, trong lúc nhất thời, anh chỉ hận không thể tìm cái rãnh mà chui xuống: “Bây giờ anh sẽ đi tắm ngay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây