Tô Niệm Tinh nhìn ra được gia cảnh của cô ta không tốt, không chỉ bởi cách ăn mặc mà còn bởi sự tự ti do cuộc sống quẫn bách mang tới, mấy thứ này thì người giàu có không thể diễn ra được đâu.
Gần đây cô nhận được đơn lớn nên tâm trạng đang tốt, cung rất vui lòng làm việc thiện, giúp đỡ người khác, vì thế cô hào phóng đáp: “Không sao, cô trả ba mươi đồng tiền xem quẻ là được.”
Cô gái trẻ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tô Niệm Tinh thấy đối phương khẩn trương mới ra hiệu cho chị Vân rót một tách trà cho cô ta: “Cô đừng căng thẳng, tôi là đại sư đoán mệnh chứ không phải cảnh sát, sẽ không tra hỏi cô đâu.”
Cô gái trẻ ôm cái cốc, im lặng một lúc lâu rồi mới mở miệng: “Tôi tên là Khưu Nhàn Tư, có một người qua thư và đã giữ liên lạc hơn một năm rồi. Cha mẹ của tôi đã ly dị và đều có gia đình riêng cả, không ai trong số họ chịu nhận nuôi tôi nên tôi vẫn luôn sống ở nhà ông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây