Tô Niệm Tinh rất tán đồng với câu nói này, quảng cáo đầu tiên mà cô quay là quay cho chính quán ăn của mình, nghe Phạm Minh nói thì việc làm ăn trong mấy hôm nay đã phát triển hơn trước đây, rất nhiều thị dân đang xếp hàng mua tiểu long bao và trà sữa cốt là muốn trúng thưởng một lần.
Tô Tú Dung ngồi trước đưa một chiếc hộp cho cô: “Cầm cái điện thoại di động này đi, nhà cháu cũng không lắp cái điện thoại nên liên hệ với cháu không được tiện cho lắm.”
Trước đây Tô Niệm Tinh cũng có điện thoại di động, vốn còn nghĩ muốn gọi lúc nào thì gọi cho tiện nhưng điện thoại di động ở thời đại này quá cổ lỗ, sạc pin tám tiếng lại chỉ có thể duy trì được nửa tiếng đồng hồ.
Cô dùng không thấy quen một tí nào nên sau này trực tiếp bán lại cho người khác chỉ với nửa giá.
Nhưng đồ mà trưởng bối tặng nên Tô Niệm Tinh cũng không tiện từ chối: “Cháu cảm ơn dì hai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây