Cố Nguy nhìn tóc bạc mọc trên đầu mẹ mình, nói: “Mẹ nhọc lòng nhiều quá nên mới có nhiều tóc bạch, con tạm thời còn chưa muốn xem xét đến vấn đề cá nhân, nhưng con hứa với mẹ, nhất định sẽ kết hôn trước ba mươi tuổi."
Bà Cố không tin những lời này của con trai, bà ấy buông bức ảnh xuống, nghiêm túc hỏi: “Con nói thật cho mẹ biết đi, có phải con không có hứng thú với con gái không?"
Cố Nguy nhìn ra ngoài ngày, hôm nay trời không gió không mưa, trời trong nắng ấm, sao mới sáng sớm ra đã hai lần bị người hiểu lầm mình có vấn đề về phương diện kia? Một người trong đó còn là mẹ ruột của anh.
Anh không yêu không phải vì có vấn đề về sinh lý hay tâm lý, mà đơn giản chỉ là chưa gặp được người khiến mình rung động, cũng không muốn lãng phí thời gian và tinh lực trên người mình không đủ yêu, dù sao nhân sinh của anh cũng còn có rất nhiều chuyện quan trọng phải làm.
Sau kỳ nghỉ quốc khánh kéo dài, nhà trường chính thức khai giảng, chương trình học năm thứ nhất đại học không quá nặng nề với Hạ Thanh, tháng mười các câu lạc bộ chiêu mộ hội viên, bạn bè cùng phòng đồng loạt chọn tham gia câu lạc bộ mình thích, chẳng hạn như câu lạc bộ cờ, câu lạc bộ điện ảnh, câu lạc bộ bơi lội… Hạ Thanh lựa chọn gia nhập hội sinh viên, trở thành một trong những thành viên của ban đối ngoại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây