"Con gái thì tri kỷ thật, nhưng mấy đứa nhà bọn em đều đi học xa. Đứa đầu cũng cưới chồng rồi. Có nhiều khi bọn em còn hâm mộ con cái nhà người ta không thi đậu đại học ấy. Nhưng bọn em cũng biết phải đến tường mới có đường ra. Làm cha mẹ không thể vì tình cảm cá nhân mà ảnh hưởng tới tương lai của đám nhỏ. Nếu có khả năng thì vẫn nên đi học, không thể giống bọn em, cả đời quanh quẩn dưới quê thì nào có tương lai."
Nếu không phải đến trường đi học thì sao các con mình có thể tìm được người yêu tốt như vậy chứ, cùng lắm là kiếm một nhà điều kiện tương đối khá trong thôn gả qua. Thế nên mới nói nhà nào cũng có một bổn kinh khó niệm, trên đời này làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ đâu.
Bà ngẫm lại cũng thấy đúng, sau này mấy cô con gái nhà họ Hạ chắc chắn không quay lại nông thôn nữa, thế là bà quay sang an ủi: "Nếu nhà bên đó nguyện ý thì sau này đến thủ đô định cư cũng tốt, dù sao con cái đều ở bên này, nếu rảnh rỗi chúng ta còn có thể cùng nhau đi mua sắm, trò chuyện nữa, tốt biết mấy."
Hạ Thanh và Hạ Lâm cũng gật đầu: "Đúng vậy, chờ bọn con tốt nghiệp, cha mẹ đều chuyển đến đi, thủ đô rất thích hợp dưỡng lão."
"Không cần, trong nhà còn nhiều ruộng như thế."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây