Nhạc Hà mím môi quay người rời đi, hạnh phúc xuất phát từ sự so sánh. Tuy rằng hiện tại cả người cô ấy đều đeo đồ hiệu trông có vẻ vô cùng hạnh phúc, nhưng bạn trai của cô ấy ngoài có tiền ra thì chẳng còn thứ gì khác, anh ta cũng không cao, cũng không có khí chất gì đó.
Sai rồi, không thể nói là không có khí chất, khí chất của nhà giàu mới nổi thì vẫn có.
Căn hộ của Cố Nguy ở gần công viên Triều Dương, là tòa nhà thương mại mới phát triển trong mấy năm trở lại đây, liền kề là công viên. Khu thương mại cũng ở gần đó, trường học, bệnh viện đều có hết, theo xu hướng cao cấp, chỉ có một trăm căn, bắt đầu phiên giao dịch lập hết trong vòng mấy giây, nghe nói có người còn mua hẳn mười căn.
Vì là chung cư cao cấp nên đương nhiên nghiệp vụ an ninh đều rất tốt, lối vào tiểu khu có một số nhân viên bảo vệ túc trực. Thậm chí họ còn nhớ biển số xe của từng chủ căn hộ, xe của Cố Nguy vừa đến cổng, lan can từ từ nâng lên. Cố Nguy gật đầu với nhân viên bảo vệ ở ngoài cửa kính xe, đây là một hành động tôn trọng nhân viên.
Đây là lần đầu tiên Hạ Thanh tới chung cư của Cố Nguy, không hề bất ngờ khi thấy rất sạch sẽ, ngăn nắp. Ngoại trừ đồ dùng, dụng cụ sinh hoạt hàng ngày ra, không có các đồ vật dư thừa nào khác. Xét từ điểm này, anh đã bỏ được tật lãng phí trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây