Một bên chị Mã lại đem bộ dáng hai người thu hết vào mắt, bà đầu tiên là lắc đầu, sau đó huých nhẹ cánh tay Phương Thanh Nghiên nhắc nhở nói: “Dì lại cảm thấy, lão Hồng kia với mẹ cháu có chút khả năng nha!”
Phương Thanh Nghiên ngay từ đầu còn không kịp phản ứng lời này có ý gì, sau khi hiểu ra thì làm ra vẻ mặt buồn cười nói: “Dì Mã, dì cũng đừng nói bừa.”
Nếu thật sự có hy vọng, Lưu Bội Trân sẽ lại chạy tới nháo một hồi!
“Mẹ cháu thì dì không biết sao, nhưng lão Hồng nhìn có ý tứ đến vậy cơ mà. Cháu không để ý rằng gần đây chỉ cần mẹ cháu đứng bán hàng, ông ta cứ thế mà sáp lại gần bên này sao?”
Phương Thanh Nghiên quả thật không chú ý nhiều như vậy, nhưng nghe chị Mã nói như vậy, cô cẩn thận hồi tưởng lại hình như là có điểm không thích hợp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây