Trong chốc lát, Tần Thục Huệ thu lại nét cười trên mặt, “Nhưng con vẫn muốn tính chuyện bày sạp hay sao?”
Phương Thanh Nghiên nói: “Cho nên con đang định nhờ sự trợ giúp của mẹ, chúng ta bày sạp!”
Tần Thục Huệ nhất thời sửng sốt, “Mẹ nào có thời gian này, ngày nào cũng phải đi làm, mà một tháng luân phiên nghỉ cũng chỉ có bốn ngày…”
Hai mắt Tần Thu Phượng lại sáng ngời, vỗ bàn nói: “Quá đơn giản, con xin về hưu sớm hơn là được rồi. Quầy hàng này của Nghiên Nghiên một ngày có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, so với cái xưởng máy kia chẳng phải tốt hơn rất nhiều sao?”
Tần Thục Huệ hơi do dự, “Thế nhưng xin nghỉ hưu sớm rồi, căn nhà đang ở này cũng sẽ phải trả lại cho đơn vị, đến lúc đó ở đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây