Tần Tú Lan bị một cái tát này làm cho bối rối, hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần, khóe miệng đông cứng lại, nói năng cũng mơ hồ không rõ.
“Mẹ… Mẹ, sao mẹ lại tới đây…”
Tần Thu Phượng cười lạnh một tiếng, “Nếu tao không đến thì làm sao biết mày là một con sói mắt trắng đến vậy, lương tâm mày bị chó rồi ăn sao?”
Tần Tú Lan lập tức đỏ mặt, giải thích nói: “Không phải như mẹ thấy đâu, con thật sự chỉ muốn tốt cho chị hai, mẹ cũng không phải không biết Phương gia toàn là mấy loại người thế nào...”
Tần Thu Phượng xì một tiếng, “Phương gia cùng lắm cũng là một đám bắt nạt kẻ yếu, tao hôm nay tới đây chính là muốn thay chị gái mày ra mặt, mày thì hay rồi, không đi ra nói đỡ mà lại còn dửng dưng đứng phía sau cùng lũ người Phương gia một lỗ mũi trút giận*, mày không thấy xấu hổ với người chị luôn chiếu cố cho mày suốt mấy năm nay sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây